黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《古风次韵答初和甫二首》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雪|调笑|愁苦|

饥思河鲤与河鲂,喝思蔗浆玉碗凉。

冬愿纯绵对阴雪,夏愿绉絺度盛阳。

万端作计身愁苦,一事不谐鬓苍浪。

调笑天街吟海燕,藜羹脱粟非公狂。

拼音
fēng yùn chū èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
fáng zhè jiāng wǎn liáng        dōng yuàn chún mián duì yīn xuě xià yuàn zhòu zhǐ shèng yáng        wàn duān zuò shēn chóu shì xié bìn cāng làng        diào xiào tiān jiē yín hǎi yàn gēng tuō fēi gōng kuáng       
古风次韵答初和甫二首注音
  • fēng
    yùn
    chū
    èr
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • fáng
    zhè
    jiāng
    wǎn
    liáng
    dōng
    yuàn
    chún
    mián
    duì
    yīn
    xuě
    xià
    yuàn
    zhòu
    zhǐ
    shèng
    yáng
    wàn
    duān
    zuò
    shēn
    chóu
    shì
    xié
    bìn
    cāng
    làng
    diào
    xiào
    tiān
    jiē
    yín
    hǎi
    yàn
    gēng
    tuō
    fēi
    gōng
    kuáng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1