黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《古意赠郑彦能八音歌》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写人|写草|写羊|

金欲百链刚,不欲绕指柔。

石羊卧荒草,一世如蜉蝣。

丝成蚕自缚,智成龟自囚。

竹箭天与美,岂愿作嚆矢。

匏枯中笙竽,不用系墙隅。

土偶与木偶,未用相贤愚。

革辙要合道,覆车还不好。

木讷赤子心,百巧令人老。

拼音
zèng zhèng yàn néng yīn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
jīn bǎi liàn gāng rào zhǐ róu        shí yáng huāng cǎo shì yóu        chéng cán zhì chéng guī qiú        zhú jiàn tiān měi yuàn zuò hāo shǐ        páo zhōng shēng yòng qiáng        ǒu ǒu wèi yòng xiàng xián        zhé yào dào chē hái hǎo        chì xīn bǎi qiǎo lìng rén lǎo       
古意赠郑彦能八音歌注音
  • zèng
    zhèng
    yàn
    néng
    yīn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • jīn
    bǎi
    liàn
    gāng
    rào
    zhǐ
    róu
    shí
    yáng
    huāng
    cǎo
    shì
    yóu
    chéng
    cán
    zhì
    chéng
    guī
    qiú
    zhú
    jiàn
    tiān
    měi
    yuàn
    zuò
    hāo
    shǐ
    páo
    zhōng
    shēng
    yòng
    qiáng
    ǒu
    ǒu
    wèi
    yòng
    xiàng
    xián
    zhé
    yào
    dào
    chē
    hái
    hǎo
    chì
    xīn
    bǎi
    qiǎo
    lìng
    rén
    lǎo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1