王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。

王禹偁其它作品精选

zuopinjingxuan

《凤皇陂》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:王禹偁 | 类型:写草|

次公治颍川,仁政被一方。

神物不藏瑞,兹焉集凤皇。

在昔奏箫韶,舜庭来跄跄。

西伯有至化,亦见鸣岐阳。

仲尼岂无德,已矣空悲伤。

夫何刀笔吏,而能致殊祥。

我来过荒陂,烟草但苍苍。

缅怀汉循吏,史笔恐未详。

拼音
fèng huáng bēi
[ [ sòng cháo ] ] wáng chēng
gōng zhì yǐng chuān rén zhèng bèi fāng        shén cáng ruì yān fèng huáng        zài zòu xiāo sháo shùn tíng lái qiāng qiāng        西 yǒu zhì huà jiàn míng yáng        zhòng kōng bēi shāng        dāo ér néng zhì shū xiáng        lái guò huāng bēi yān cǎo dàn cāng cāng        miǎn huái 怀 hàn xún shǐ kǒng wèi xiáng       
凤皇陂注音
  • fèng
    huáng
    bēi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    chēng
  • gōng
    zhì
    yǐng
    chuān
    rén
    zhèng
    bèi
    fāng
    shén
    cáng
    ruì
    yān
    fèng
    huáng
    zài
    zòu
    xiāo
    sháo
    shùn
    tíng
    lái
    qiāng
    qiāng
    西
    yǒu
    zhì
    huà
    jiàn
    míng
    yáng
    zhòng
    kōng
    bēi
    shāng
    dāo
    ér
    néng
    zhì
    shū
    xiáng
    lái
    guò
    huāng
    bēi
    yān
    cǎo
    dàn
    cāng
    cāng
    miǎn
    huái
    怀
    hàn
    xún
    shǐ
    kǒng
    wèi
    xiáng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1