皮日休,字袭美,一字逸少,生于公元834至839年间,卒于公元902年以后。曾居住在鹿门山,自号鹿门子,又号间气布衣、醉吟先生。晚唐文学家、散文家,与陆龟蒙齐名,世称"皮陆"。今湖北天门人(《北梦琐言》),汉族。咸通八年(867)进士及第,在唐时历任苏州军事判官(《吴越备史》)、著作佐郎、太常博士、毗陵副使。后参加黄巢起义,或言“陷巢贼中”(《唐才子传》),任翰林学士,起义失败后不知所踪。诗文兼有奇朴二态,且多为同情民间疾苦之作。《新唐书·艺文志》录有《皮日休集》、《皮子》、《皮氏鹿门家钞》多部。
《公斋四咏·小松》
分享数:3
朝代: 唐朝 | 作者:皮日休 | 类型:写云|

婆娑只三尺,移来白云径。

亭亭向空意,已解凌辽夐。

叶健似虬须,枝脆如鹤胫。

清音犹未成,绀彩空不定。

阴圆小芝盖,鳞涩修荷柄。

先愁被鷃抢,预恐遭蜗病。

结根幸得地,且免离离映。

磥砢不难遇,在保晚成性。

一日造明堂,为君当毕命。

拼音
gōng zhāi yǒng · · xiǎo sōng
[ [ táng cháo ] ] xiū
suō zhī sān chǐ lái bái yún jìng        tíng tíng xiàng kōng jiě líng liáo xuàn        jiàn qiú zhī cuì jìng        qīng yīn yóu wèi chéng gàn cǎi kōng dìng        yīn yuán xiǎo zhī gài lín xiū bǐng        xiān chóu bèi yàn qiǎng kǒng zāo bìng        jié gēn xìng qiě miǎn yìng        léi luǒ nán zài bǎo wǎn chéng xìng        zào míng táng wéi jun1 dāng mìng       
公斋四咏·小松注音
  • gōng
    zhāi
    yǒng
    ·
    ·
    xiǎo
    sōng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    xiū
  • suō
    zhī
    sān
    chǐ
    lái
    bái
    yún
    jìng
    tíng
    tíng
    xiàng
    kōng
    jiě
    líng
    liáo
    xuàn
    jiàn
    qiú
    zhī
    cuì
    jìng
    qīng
    yīn
    yóu
    wèi
    chéng
    gàn
    cǎi
    kōng
    dìng
    yīn
    yuán
    xiǎo
    zhī
    gài
    lín
    xiū
    bǐng
    xiān
    chóu
    bèi
    yàn
    qiǎng
    kǒng
    zāo
    bìng
    jié
    gēn
    xìng
    qiě
    miǎn
    yìng
    léi
    luǒ
    nán
    zài
    bǎo
    wǎn
    chéng
    xìng
    zào
    míng
    táng
    wéi
    jun1
    dāng
    mìng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1