江总(519~594)著名南朝陈大臣、文学家。字总持,祖籍济阳考城(今河南兰考)。出身高门,幼聪敏,有文才。年十八,为宣惠武陵王府法曹参军,迁尚书殿中郎。所作诗篇深受梁武帝赏识,官至太常卿。张缵、王筠、刘之遴,乃一时高才学士,皆对江总雅相推重,与之为忘年友。侯景之乱后,避难会稽,流寓岭南,至陈文帝天嘉四年(563)才被征召回建康,任中书侍郎。陈后主时,官至尚书令,故世称“江令”。任上“总当权宰,不持政务,但日与后主游宴后庭”,“由是国政日颓,纲纪不立”(《陈书·江总传》)。隋文帝开皇九年(589)灭陈,江总入隋为上开府,后放回江南,去世于江都(今江苏扬州)。

江总其它作品精选

zuopinjingxuan

经典名句

rementuijian

《借刘太常说文诗》
分享数:0
朝代: 隋朝 | 作者:江总 | 类型:写景|写山|写鸟|写云|

刘棻慕子云。

许慎询景伯。

硕学该虫篆。

奇文秀鸟迹。

曰余徒下帷。

待问垂重席。

不诣王充市。

聊投班玩籍。

三写徧钻研。

六书多补益。

幽居服药饵。

山宇生虚白。

留连嗣芳杜。

旷荡依泉石。

夫君爱满堂。

愿言驰下泽。

拼音
jiè liú tài cháng shuō wén shī
[ [ suí cháo ] ] jiāng zǒng
liú fēn yún        shèn xún jǐng        shuò xué gāi chóng zhuàn        wén xiù niǎo        yuē xià wéi        dài wèn chuí zhòng        wáng chōng shì        liáo tóu bān wán        sān xiě pián zuàn yán        liù shū duō        yōu yào ěr        shān shēng bái        liú lián fāng        kuàng dàng quán shí        jun1 ài mǎn táng        yuàn yán chí xià       
借刘太常说文诗注音
  • jiè
    liú
    tài
    cháng
    shuō
    wén
    shī
  • [
    [
    suí
    cháo
    ]
    ]
    jiāng
    zǒng
  • liú
    fēn
    yún
    shèn
    xún
    jǐng
    shuò
    xué
    gāi
    chóng
    zhuàn
    wén
    xiù
    niǎo
    yuē
    xià
    wéi
    dài
    wèn
    chuí
    zhòng
    wáng
    chōng
    shì
    liáo
    tóu
    bān
    wán
    sān
    xiě
    pián
    zuàn
    yán
    liù
    shū
    duō
    yōu
    yào
    ěr
    shān
    shēng
    bái
    liú
    lián
    fāng
    kuàng
    dàng
    quán
    shí
    jun1
    ài
    mǎn
    táng
    yuàn
    yán
    chí
    xià

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1