韩维(1017年~1098年),字持国,开封雍丘(今河南杞县)人。韩亿子,与韩绛、韩缜等为兄弟。以父荫为官,父死后闭门不仕。仁宗时由欧阳修荐知太常礼院,不久出通判泾州。为淮阳郡王府记室参军。英宗即位,召为同修起居注,进知制诰、知通进银台司。神宗熙宁二年(1069年)迁翰林学士、知开封府。因与王安石议论不合,出知襄州,改许州,历河阳,复知许州。哲宗即位,召为门下侍郎,一年馀出知邓州,改汝州,以太子少傅致仕。绍圣二年(1095年)定为元祐党人,再次贬谪。元符元年卒,年八十二。有集三十卷,因曾封南阳郡公,定名为《南阳集》(《直斋书录解题》卷一七)。《宋史》卷三一五有传。
《从道损舅乞移山药》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:韩维 | 类型:写风|写山|

弱岁抱衰病,好读神农经。

杂然众药品,粗识性与形。

商于岩谷间,厥产芝术菁。

山家乘冬采,气烈味亦并。

常思负笼往,劚此地气灵。

近闻山旁县,移本来公庭。

石泉尚含润,溪风有馀清。

想像春丛敷,蔚蔚扬华英。

骈罗良可佳,疲{上艹下尔}宜见矜。

安得畦畹馀,种食羽翼生。

拼音
cóng dào sǔn jiù shān yào
[ [ sòng cháo ] ] hán wéi
ruò suì bào shuāi bìng hǎo shén nóng jīng        rán zhòng yào pǐn shí xìng xíng        shāng yán jiān jué chǎn zhī shù jīng        shān jiā chéng dōng cǎi liè wèi bìng        cháng lóng wǎng zhú líng        jìn wén shān páng xiàn běn lái gōng tíng        shí quán shàng hán rùn fēng yǒu qīng        xiǎng xiàng chūn cóng wèi wèi yáng huá yīng        pián luó liáng jiā { { shàng cǎo xià ěr } } jiàn jīn        ān wǎn zhǒng shí shēng       
从道损舅乞移山药注音
  • cóng
    dào
    sǔn
    jiù
    shān
    yào
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    hán
    wéi
  • ruò
    suì
    bào
    shuāi
    bìng
    hǎo
    shén
    nóng
    jīng
    rán
    zhòng
    yào
    pǐn
    shí
    xìng
    xíng
    shāng
    yán
    jiān
    jué
    chǎn
    zhī
    shù
    jīng
    shān
    jiā
    chéng
    dōng
    cǎi
    liè
    wèi
    bìng
    cháng
    lóng
    wǎng
    zhú
    líng
    jìn
    wén
    shān
    páng
    xiàn
    běn
    lái
    gōng
    tíng
    shí
    quán
    shàng
    hán
    rùn
    fēng
    yǒu
    qīng
    xiǎng
    xiàng
    chūn
    cóng
    wèi
    wèi
    yáng
    huá
    yīng
    pián
    luó
    liáng
    jiā
    {
    {
    shàng
    cǎo
    xià
    ěr
    }
    }
    jiàn
    jīn
    ān
    wǎn
    zhǒng
    shí
    shēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1