晁说之(1059年—1129年),字以道、伯以,因慕司马光之为人,自号景迂生,济州钜野(今山东巨野)人。元丰五年(1082),进士及第,苏东坡称其自得之学,发挥《五经》,理致超然,以“文章典丽,可备著述”举荐。范祖禹亦以“博极群书”荐以朝廷,曾巩亦力荐。晁说之与晁补之、晁冲之、晁祯之都是当时有名的文学家。
《二十二弟自常州寄翦刀及笔来作长句》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:晁说之 | 类型:江南|叹息|

弟书毗陵来,有同股分刃之刀,绿管白毫之笔。

刀是宝公锡上之所悬,笔亦江淹梦中之所得。

江南刀笔有如此,不比丰沛吏萧曹而兴锋镝。

顾惟二物大有恨,不蒙独孤府君一言之饰。

使君惠出延陆羽,文章不落翰墨迹。

於今有用则劳劳,破贼露布征兵檄。

小楷帖黄奏北阙,念弟未归空叹息。

拼音
èr shí èr cháng zhōu jiǎn dāo lái zuò zhǎng
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
shū líng lái yǒu tóng fèn rèn zhī dāo 绿 guǎn bái háo zhī        dāo shì bǎo gōng shàng zhī suǒ xuán jiāng yān mèng zhōng zhī suǒ        jiāng nán dāo yǒu fēng pèi xiāo cáo ér xìng fēng        wéi èr yǒu hèn méng jun1 yán zhī shì        shǐ 使 jun1 huì chū yán wén zhāng luò hàn        jīn yǒu yòng láo láo zéi zhēng bīng        xiǎo kǎi tiē huáng zòu běi què niàn wèi guī kōng tàn       
二十二弟自常州寄翦刀及笔来作长句注音
  • èr
    shí
    èr
    cháng
    zhōu
    jiǎn
    dāo
    lái
    zuò
    zhǎng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cháo
    shuō
    zhī
  • shū
    líng
    lái
    yǒu
    tóng
    fèn
    rèn
    zhī
    dāo
    绿
    guǎn
    bái
    háo
    zhī
    dāo
    shì
    bǎo
    gōng
    shàng
    zhī
    suǒ
    xuán
    jiāng
    yān
    mèng
    zhōng
    zhī
    suǒ
    jiāng
    nán
    dāo
    yǒu
    fēng
    pèi
    xiāo
    cáo
    ér
    xìng
    fēng
    wéi
    èr
    yǒu
    hèn
    méng
    jun1
    yán
    zhī
    shì
    shǐ
    使
    jun1
    huì
    chū
    yán
    wén
    zhāng
    luò
    hàn
    jīn
    yǒu
    yòng
    láo
    láo
    zéi
    zhēng
    bīng
    xiǎo
    kǎi
    tiē
    huáng
    zòu
    běi
    què
    niàn
    wèi
    guī
    kōng
    tàn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1