家铉翁(约1213~1297)号则堂,眉州(今四川省眉山市东坡区)人。家铉翁身长七尺,状貌奇伟,威严儒雅。以荫补官,累官知常州,迁浙东提点刑狱,入为大理少卿。咸淳八年(1272),权知绍兴府、浙东安抚提举司事。德祐初,权户部侍郎兼知临安府、浙西安抚使,迁户部侍郎,权侍右侍郎,兼枢密都承旨。二年(1276),赐进士出身,拜端明殿学士、签书枢密院事。元兵次近郊,丞相贾馀庆、吴坚檄天下守令以城降,铉翁独不署。奉使元营,留馆中。宋亡,守志不仕。元成宗即位(1294),放还,赐号处士,时年八十二,后数年以寿终。《宋史》有传。有《则堂集》六卷,《彊(强)村丛书》辑为《则堂诗馀》一卷。词存三首收于《全宋词》中。
《东方职生之地而异端之书指为地下狱余窃非之》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:家铉翁 | 类型:写人|时事|

五行木维仁,四德春维元。

混沦判八极,维东最为尊。

万形囿大化,生生此其门。

兹为九州镇,岂以三望论。

彼为异端说,怪诞惊愚昏。

妄指阳明地,同彼长夜阍。

愚人戢冥威,奔走不惮烦。

顽夫惊罪福,未死先飞魂。

年年春向晚,时事羞苹蘩。

我在神即在,帝顾良亦繁。

拼音
dōng fāng zhí shēng zhī ér duān zhī shū zhǐ wéi xià qiè fēi zhī
[ [ sòng cháo ] ] jiā xuàn wēng
háng wéi rén chūn wéi yuán        hún lún pàn wéi dōng zuì wéi zūn        wàn xíng yòu huà shēng shēng mén        wéi jiǔ zhōu zhèn sān wàng lùn        wéi duān shuō guài dàn jīng hūn        wàng zhǐ yáng míng tóng zhǎng hūn        rén míng wēi bēn zǒu dàn fán        wán jīng zuì wèi xiān fēi hún        nián nián chūn xiàng wǎn shí shì xiū píng fán        zài shén zài liáng fán       
东方职生之地而异端之书指为地下狱余窃非之注音
  • dōng
    fāng
    zhí
    shēng
    zhī
    ér
    duān
    zhī
    shū
    zhǐ
    wéi
    xià
    qiè
    fēi
    zhī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    jiā
    xuàn
    wēng
  • háng
    wéi
    rén
    chūn
    wéi
    yuán
    hún
    lún
    pàn
    wéi
    dōng
    zuì
    wéi
    zūn
    wàn
    xíng
    yòu
    huà
    shēng
    shēng
    mén
    wéi
    jiǔ
    zhōu
    zhèn
    sān
    wàng
    lùn
    wéi
    duān
    shuō
    guài
    dàn
    jīng
    hūn
    wàng
    zhǐ
    yáng
    míng
    tóng
    zhǎng
    hūn
    rén
    míng
    wēi
    bēn
    zǒu
    dàn
    fán
    wán
    jīng
    zuì
    wèi
    xiān
    fēi
    hún
    nián
    nián
    chūn
    xiàng
    wǎn
    shí
    shì
    xiū
    píng
    fán
    zài
    shén
    zài
    liáng
    fán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1