宗泽(1060年1月20日—1128年7月29日),字汝霖,汉族,浙东乌伤(今浙江义乌)人,宋朝名将。刚直豪爽,沉毅知兵。进士出身,历任县、州文官,颇有政绩。宗泽在任东京留守期间,曾20多次上书高宗赵构,力主还都东京,并制定了收复中原的方略,均未被采纳。他因壮志难酬,忧愤成疾,七月,临终三呼“过河”而卒。死后追赠观文殿学士、通议大夫,谥号忠简。著有《宗忠简公集》传世。

宗泽其它作品精选

zuopinjingxuan

《东上辞松楸一首》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:宗泽 | 类型:写人|读书|

八年坐亲党,泯伏长安城。

甘心傍松楸,申我儿子情。

闭户慨岩廊,读书笑金籯。

力田固为政,课童乃司兵。

深病骨相寒,不蒙轩冕荣。

维天临万邦,搜罗世豪英。

我友挽出之,大人今继胆。

古无忠孝全,泣涕去丘茔。

为翁大门闾,翻然以东征。

拼音
dōng shàng sōng qiū shǒu
[ [ sòng cháo ] ] zōng
nián zuò qīn dǎng mǐn zhǎng ān chéng        gān xīn bàng sōng qiū shēn ér qíng        kǎi yán láng shū xiào jīn yíng        tián wéi zhèng tóng nǎi bīng        shēn bìng xiàng hán méng xuān miǎn róng        wéi tiān lín wàn bāng sōu luó shì háo yīng        yǒu wǎn chū zhī rén jīn dǎn        zhōng xiào quán qiū yíng        wéi wēng mén fān rán dōng zhēng       
东上辞松楸一首注音
  • dōng
    shàng
    sōng
    qiū
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zōng
  • nián
    zuò
    qīn
    dǎng
    mǐn
    zhǎng
    ān
    chéng
    gān
    xīn
    bàng
    sōng
    qiū
    shēn
    ér
    qíng
    kǎi
    yán
    láng
    shū
    xiào
    jīn
    yíng
    tián
    wéi
    zhèng
    tóng
    nǎi
    bīng
    shēn
    bìng
    xiàng
    hán
    méng
    xuān
    miǎn
    róng
    wéi
    tiān
    lín
    wàn
    bāng
    sōu
    luó
    shì
    háo
    yīng
    yǒu
    wǎn
    chū
    zhī
    rén
    jīn
    dǎn
    zhōng
    xiào
    quán
    qiū
    yíng
    wéi
    wēng
    mén
    fān
    rán
    dōng
    zhēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1