刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。刘基通经史、晓天文、精兵法。他辅佐朱元璋完成帝业、开创明朝并尽力保持国家的安定,因而驰名天下,被后人比作诸葛武侯。朱元璋多次称刘基为:“吾之子房也。”在文学史上,刘基与宋濂、高启并称“明初诗文三大家”。中国民间广泛流传着“三分天下诸葛亮,一统江山刘伯温;前朝军师诸葛亮,后朝军师刘伯温”的说法。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。...

刘基其它作品精选

zuopinjingxuan

《上陵》
分享数:5
朝代: 明朝 | 作者:刘基 | 类型:写雨|

零雨霏霏,亦降于桑。

怆悢中怀,念昔先皇。

惟昔先皇,创业孔艰。

寤寐兴怀,能不永叹。

精灵安所,体魄焉依?

幽明隔绝,曷已其思。

堂堂梓宫,在彼高冈。

霜露是萃,能不慨伤。

礼起由情,将情繄物。

溥斯索矣,庶其罔阙。

郊社既虔,宗庙孔威。

上陵是申,式昭孝思。

拼音
shàng líng
[ [ míng cháo ] ] liú
líng fēi fēi jiàng sāng        chuàng lǎng zhōng huái 怀 niàn xiān huáng        wéi xiān huáng chuàng kǒng jiān        mèi xìng huái 怀 néng yǒng tàn        jīng líng ān suǒ yān ? ?        yōu míng jué        táng táng gōng zài gāo gāng        shuāng shì cuì néng kǎi shāng        yóu qíng jiāng qíng        suǒ shù wǎng què        jiāo shè qián zōng miào kǒng wēi        shàng líng shì shēn shì zhāo xiào       
上陵注音
  • shàng
    líng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    liú
  • líng
    fēi
    fēi
    jiàng
    sāng
    chuàng
    lǎng
    zhōng
    huái
    怀
    niàn
    xiān
    huáng
    wéi
    xiān
    huáng
    chuàng
    kǒng
    jiān
    mèi
    xìng
    huái
    怀
    néng
    yǒng
    tàn
    jīng
    líng
    ān
    suǒ
    yān
    ?
    ?
    yōu
    míng
    jué
    táng
    táng
    gōng
    zài
    gāo
    gāng
    shuāng
    shì
    cuì
    néng
    kǎi
    shāng
    yóu
    qíng
    jiāng
    qíng
    suǒ
    shù
    wǎng
    què
    jiāo
    shè
    qián
    zōng
    miào
    kǒng
    wēi
    shàng
    líng
    shì
    shēn
    shì
    zhāo
    xiào

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1