「程垓」字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓“程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句”。冯煦《蒿庵论词》:“程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。”有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。
《上平西-金人捧露盘》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:程垓 | 类型:写雨|写花|写人|海棠|写云|

爱春归,忧春去,为春忙。

旋点检、雨障云妨。

遮红护绿,翠帏罗幕任高张。

海棠明月杏花天,更惜浓芳。

唤莺吟,招蝶拍,迎柳舞,倩桃妆。

尽唤起、万籁笙簧。

一觞一咏,尽教陶写绣心肠。

笑他人世漫嬉游,拥翠偎香。

拼音
shàng píng 西 - - jīn rén pěng pán
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
ài chūn guī yōu chūn wéi chūn máng        xuán diǎn jiǎn zhàng yún fáng        zhē hóng 绿 cuì wéi luó rèn gāo zhāng        hǎi táng míng yuè xìng huā tiān gèng nóng fāng        huàn yīng yín zhāo dié pāi yíng liǔ qiàn táo zhuāng        jìn huàn wàn lài shēng huáng        shāng yǒng jìn jiāo táo xiě xiù xīn cháng        xiào rén shì màn yóu yōng cuì wēi xiāng       
上平西-金人捧露盘注音
  • shàng
    píng
    西
    -
    -
    jīn
    rén
    pěng
    pán
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
    gāi
  • ài
    chūn
    guī
    yōu
    chūn
    wéi
    chūn
    máng
    xuán
    diǎn
    jiǎn
    zhàng
    yún
    fáng
    zhē
    hóng
    绿
    cuì
    wéi
    luó
    rèn
    gāo
    zhāng
    hǎi
    táng
    míng
    yuè
    xìng
    huā
    tiān
    gèng
    nóng
    fāng
    huàn
    yīng
    yín
    zhāo
    dié
    pāi
    yíng
    liǔ
    qiàn
    táo
    zhuāng
    jìn
    huàn
    wàn
    lài
    shēng
    huáng
    shāng
    yǒng
    jìn
    jiāo
    táo
    xiě
    xiù
    xīn
    cháng
    xiào
    rén
    shì
    màn
    yóu
    yōng
    cuì
    wēi
    xiāng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1