皮日休,字袭美,一字逸少,生于公元834至839年间,卒于公元902年以后。曾居住在鹿门山,自号鹿门子,又号间气布衣、醉吟先生。晚唐文学家、散文家,与陆龟蒙齐名,世称"皮陆"。今湖北天门人(《北梦琐言》),汉族。咸通八年(867)进士及第,在唐时历任苏州军事判官(《吴越备史》)、著作佐郎、太常博士、毗陵副使。后参加黄巢起义,或言“陷巢贼中”(《唐才子传》),任翰林学士,起义失败后不知所踪。诗文兼有奇朴二态,且多为同情民间疾苦之作。《新唐书·艺文志》录有《皮日休集》、《皮子》、《皮氏鹿门家钞》多部。
《七爱诗·房杜二相国(玄龄、如晦)》
分享数:3
朝代: 唐朝 | 作者:皮日休 | 类型:写风|

吾爱房与杜,贫贱共联步。

脱身抛乱世,策杖归真主。

纵横握中算,左右天下务。

肮脏无敌才,磊落不世遇。

美矣名公卿,魁然真宰辅。

黄阁三十年,清风一万古。

巨业照国史,大勋镇王府。

遂使后世民,至今受陶铸。

粤吾少有志,敢蹑前贤路。

苟得同其时,愿为执鞭竖。

拼音
ài shī · · fáng èr xiàng guó xuán líng huì
[ [ táng cháo ] ] xiū
ài fáng pín jiàn gòng lián        tuō shēn pāo luàn shì zhàng guī zhēn zhǔ        zòng héng zhōng suàn zuǒ yòu tiān xià        āng zāng cái lěi luò shì        měi míng gōng qīng kuí rán zhēn zǎi        huáng sān shí nián qīng fēng wàn        zhào guó shǐ xūn zhèn wáng        suí shǐ 使 hòu shì mín zhì jīn shòu táo zhù        yuè shǎo yǒu zhì gǎn niè qián xián        gǒu tóng shí yuàn wéi zhí biān shù       
七爱诗·房杜二相国(玄龄、如晦)注音
  • ài
    shī
    ·
    ·
    fáng
    èr
    xiàng
    guó
    xuán
    líng
    huì
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    xiū
  • ài
    fáng
    pín
    jiàn
    gòng
    lián
    tuō
    shēn
    pāo
    luàn
    shì
    zhàng
    guī
    zhēn
    zhǔ
    zòng
    héng
    zhōng
    suàn
    zuǒ
    yòu
    tiān
    xià
    āng
    zāng
    cái
    lěi
    luò
    shì
    měi
    míng
    gōng
    qīng
    kuí
    rán
    zhēn
    zǎi
    huáng
    sān
    shí
    nián
    qīng
    fēng
    wàn
    zhào
    guó
    shǐ
    xūn
    zhèn
    wáng
    suí
    shǐ
    使
    hòu
    shì
    mín
    zhì
    jīn
    shòu
    táo
    zhù
    yuè
    shǎo
    yǒu
    zhì
    gǎn
    niè
    qián
    xián
    gǒu
    tóng
    shí
    yuàn
    wéi
    zhí
    biān
    shù

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1