「程垓」字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓“程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句”。冯煦《蒿庵论词》:“程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。”有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。
《一落索·门外莺寒杨柳》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:程垓 | 类型:写风|写花|写人|杨柳|写酒|

门外莺寒杨柳。

正减欢疏酒。

春阴早是做人愁,更何况、花飞后。

莫倚东风消瘦。

有酴醿入手。

尽偎香玉醉何妨,任花落、愁依旧。

拼音
luò suǒ · · mén wài yīng hán yáng liǔ
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
mén wài yīng hán yáng liǔ        zhèng jiǎn huān shū jiǔ        chūn yīn zǎo shì zuò rén chóu gèng kuàng huā fēi hòu        dōng fēng xiāo shòu        yǒu shǒu        jìn wēi xiāng zuì fáng rèn huā luò chóu jiù       
一落索·门外莺寒杨柳注音
  • luò
    suǒ
    ·
    ·
    mén
    wài
    yīng
    hán
    yáng
    liǔ
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
    gāi
  • mén
    wài
    yīng
    hán
    yáng
    liǔ
    zhèng
    jiǎn
    huān
    shū
    jiǔ
    chūn
    yīn
    zǎo
    shì
    zuò
    rén
    chóu
    gèng
    kuàng
    huā
    fēi
    hòu
    dōng
    fēng
    xiāo
    shòu
    yǒu
    shǒu
    jìn
    wēi
    xiāng
    zuì
    fáng
    rèn
    huā
    luò
    chóu
    jiù

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1