黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《江城子·画堂高会酒阑珊》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写山|写人|写云|写酒|

画堂高会酒阑珊。

倚栏干。

霎时间。

千里关山,常恨见伊难。

及至而今相见了,依旧似、隔关山。

倩人传语问平安。

省愁烦。

泪休弹。

哭损眼儿,不似旧时单。

寻得石榴双叶子,凭寄与、插云鬖。

拼音
jiāng chéng · · huà táng gāo huì jiǔ lán shān
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
huà táng gāo huì jiǔ lán shān        lán gàn        shà shí jiān        qiān guān shān cháng hèn jiàn nán        zhì ér jīn xiàng jiàn le jiù guān shān        qiàn rén chuán wèn píng ān        shěng chóu fán        lèi xiū dàn        sǔn yǎn ér jiù shí dān        xún shí liú shuāng píng chā yún sān       
江城子·画堂高会酒阑珊注音
  • jiāng
    chéng
    ·
    ·
    huà
    táng
    gāo
    huì
    jiǔ
    lán
    shān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • huà
    táng
    gāo
    huì
    jiǔ
    lán
    shān
    lán
    gàn
    shà
    shí
    jiān
    qiān
    guān
    shān
    cháng
    hèn
    jiàn
    nán
    zhì
    ér
    jīn
    xiàng
    jiàn
    le
    jiù
    guān
    shān
    qiàn
    rén
    chuán
    wèn
    píng
    ān
    shěng
    chóu
    fán
    lèi
    xiū
    dàn
    sǔn
    yǎn
    ér
    jiù
    shí
    dān
    xún
    shí
    liú
    shuāng
    píng
    chā
    yún
    sān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1