丁谓(966-1037),字谓之,后更字公言。丁氏先祖是河北人,五代时迁居苏州。祖父丁守节,与范仲淹曾祖范梦龄同是吴越国中吴军节度使钱文奉(钱镠之孙)的幕僚,任节度推官,遂为长洲人。通籍后丁谓官运亨通,历任三司户部判官、工部员外郎、三司盐铁副使。大中祥符元年(1008),召为右谏议大夫,权三司使,加枢密直学士。后历任礼部侍郎、参知政事,工、刑、兵三部尚书。生大中祥符九年(1016)九月,丁谓以参知政事身份任平江军节度使,衣锦归里,“建节本镇,一时为荣”。离京时,宋真宗特赐御诗七言四韵和五言十韵,“尤为盛事”。他同时兼任使持节苏州诸军事、苏州刺史、苏州管内观察处置堤堰桥道等使,又兼任知升州军州事。天禧初(1017)...

丁谓其它作品精选

zuopinjingxuan

《煎茶》
分享数:12
朝代: 宋朝 | 作者:丁谓 | 类型:写雨|写雪|写风|写花|写山|写云|写酒|

开缄试雨前,须汲远山泉。

自绕风炉立,谁听石碾眠。

轻微缘入麝,猛沸却如蝉。

罗细烹还好,铛新味更全。

花随僧箸破,云逐客瓯圆。

痛惜藏书箧,坚留待雪天。

睡醒思满啜,吟困忆重煎。

祇此消尘虑,何须作酒仙。

拼音
jiān chá
[ [ sòng cháo ] ] dīng wèi
kāi jiān shì qián yuǎn shān quán        rào fēng shuí tīng shí niǎn mián        qīng wēi yuán shè měng fèi què chán        luó pēng hái hǎo chēng xīn wèi gèng quán        huā suí sēng zhù yún zhú ōu yuán        tòng cáng shū qiè jiān liú dài xuě tiān        shuì xǐng mǎn chuò yín kùn zhòng jiān        xiāo chén zuò jiǔ xiān       
煎茶注音
  • jiān
    chá
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    dīng
    wèi
  • kāi
    jiān
    shì
    qián
    yuǎn
    shān
    quán
    rào
    fēng
    shuí
    tīng
    shí
    niǎn
    mián
    qīng
    wēi
    yuán
    shè
    měng
    fèi
    què
    chán
    luó
    pēng
    hái
    hǎo
    chēng
    xīn
    wèi
    gèng
    quán
    huā
    suí
    sēng
    zhù
    yún
    zhú
    ōu
    yuán
    tòng
    cáng
    shū
    qiè
    jiān
    liú
    dài
    xuě
    tiān
    shuì
    xǐng
    mǎn
    chuò
    yín
    kùn
    zhòng
    jiān
    xiāo
    chén
    zuò
    jiǔ
    xiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1