黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《寄题钦之草堂》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写水|写人|写草|写云|

河南有伏流,经营太行根。

盛德不终晦,发为清济源。

公家济源上,太行正当门。

修竹带藩篱,百禽鸣朝暾。

仰视浮云作,俯窥流水奔。

相望有盘谷,李愿故居存。

主人国之老,实惟商岩孙。

斑行昔供奉,屡进逆耳言。

天子色为动,群公声亦吞。

肃肃冰霜际,不改白玉温。

出处士所重,其微难具论。

公勿怀草堂,朝庭待公尊。

拼音
qīn zhī cǎo táng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
nán yǒu liú jīng yíng tài háng gēn        shèng zhōng huì wéi qīng yuán        gōng jiā yuán shàng tài háng zhèng dāng mén        xiū zhú dài fān bǎi qín míng cháo tūn        yǎng shì yún zuò kuī liú shuǐ bēn        xiàng wàng yǒu pán yuàn cún        zhǔ rén guó zhī lǎo shí wéi shāng yán sūn        bān háng gòng fèng jìn ěr yán        tiān wéi dòng qún gōng shēng tūn        bīng shuāng gǎi bái wēn        chū chù shì suǒ zhòng wēi nán lùn        gōng huái 怀 cǎo táng cháo tíng dài gōng zūn       
寄题钦之草堂注音
  • qīn
    zhī
    cǎo
    táng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • nán
    yǒu
    liú
    jīng
    yíng
    tài
    háng
    gēn
    shèng
    zhōng
    huì
    wéi
    qīng
    yuán
    gōng
    jiā
    yuán
    shàng
    tài
    háng
    zhèng
    dāng
    mén
    xiū
    zhú
    dài
    fān
    bǎi
    qín
    míng
    cháo
    tūn
    yǎng
    shì
    yún
    zuò
    kuī
    liú
    shuǐ
    bēn
    xiàng
    wàng
    yǒu
    pán
    yuàn
    cún
    zhǔ
    rén
    guó
    zhī
    lǎo
    shí
    wéi
    shāng
    yán
    sūn
    bān
    háng
    gòng
    fèng
    jìn
    ěr
    yán
    tiān
    wéi
    dòng
    qún
    gōng
    shēng
    tūn
    bīng
    shuāng
    gǎi
    bái
    wēn
    chū
    chù
    shì
    suǒ
    zhòng
    wēi
    nán
    lùn
    gōng
    huái
    怀
    cǎo
    táng
    cháo
    tíng
    dài
    gōng
    zūn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1