苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。
《寄孙朴》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:苏辙 | 类型:写水|写人|人生|写鱼|

忆昔补官太皞墟,泮宫萧条人事疏。

日高鼾睡声嘘嘘,往还废绝门无车。

君为户曹畏简书,放怀疏懒亦似余。

相逢语笑夜踌躇,烹煮梨栗羞殽蔬。

官居一去真蘧庐,东来失计悔厥初。

夜闻桴鼓惊阎闾,事如牛毛费耘鉏。

违失真性従吏胥,目视紾臂邀徐徐。

羡君不出心自如,北潭秋水多鞭蕖。

青荷包饭蒲为菹,修然独往深渊鱼。

人生如此乐有余,胡为自投槛中狙。

拼音
sūn
[ [ sòng cháo ] ] zhé
guān tài hào pàn gōng xiāo tiáo rén shì shū        gāo hān shuì shēng wǎng hái fèi jué mén chē        jun1 wéi cáo wèi jiǎn shū fàng huái 怀 shū lǎn        xiàng féng xiào chóu chú pēng zhǔ xiū yáo shū        guān zhēn dōng lái shī huǐ jué chū        wén jīng yán shì niú máo fèi yún chú        wéi shī zhēn xìng cóng shì tiǎn yāo        xiàn jun1 chū xīn běi tán qiū shuǐ duō biān        qīng bāo fàn wéi xiū rán wǎng shēn yuān        rén shēng yǒu wéi tóu kǎn zhōng       
寄孙朴注音
  • sūn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhé
  • guān
    tài
    hào
    pàn
    gōng
    xiāo
    tiáo
    rén
    shì
    shū
    gāo
    hān
    shuì
    shēng
    wǎng
    hái
    fèi
    jué
    mén
    chē
    jun1
    wéi
    cáo
    wèi
    jiǎn
    shū
    fàng
    huái
    怀
    shū
    lǎn
    xiàng
    féng
    xiào
    chóu
    chú
    pēng
    zhǔ
    xiū
    yáo
    shū
    guān
    zhēn
    dōng
    lái
    shī
    huǐ
    jué
    chū
    wén
    jīng
    yán
    shì
    niú
    máo
    fèi
    yún
    chú
    wéi
    shī
    zhēn
    xìng
    cóng
    shì
    tiǎn
    yāo
    xiàn
    jun1
    chū
    xīn
    běi
    tán
    qiū
    shuǐ
    duō
    biān
    qīng
    bāo
    fàn
    wéi
    xiū
    rán
    wǎng
    shēn
    yuān
    rén
    shēng
    yǒu
    wéi
    tóu
    kǎn
    zhōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1