王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。

王禹偁其它作品精选

zuopinjingxuan

《寄陕府通判孙状元兼简令弟秀才》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:王禹偁 | 类型:写雪|写山|

商山留滞再经年,咫尺无由见状元。

会赦未教归北阙,高歌应合遇东园。

寸心谩道如弦直,两鬓难禁似雪繁。

兄弟相知情未改,著书呼取屈原魂。

拼音
shǎn tōng pàn sūn zhuàng yuán jiān jiǎn lìng xiù cái
[ [ sòng cháo ] ] wáng chēng
shāng shān liú zhì zài jīng nián zhǐ chǐ yóu jiàn zhuàng yuán        huì shè wèi jiāo guī běi què gāo yīng dōng yuán        cùn xīn màn dào xián zhí liǎng bìn nán jìn xuě fán        xiōng xiàng zhī qíng wèi gǎi zhe shū yuán hún       
寄陕府通判孙状元兼简令弟秀才注音
  • shǎn
    tōng
    pàn
    sūn
    zhuàng
    yuán
    jiān
    jiǎn
    lìng
    xiù
    cái
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    chēng
  • shāng
    shān
    liú
    zhì
    zài
    jīng
    nián
    zhǐ
    chǐ
    yóu
    jiàn
    zhuàng
    yuán
    huì
    shè
    wèi
    jiāo
    guī
    běi
    què
    gāo
    yīng
    dōng
    yuán
    cùn
    xīn
    màn
    dào
    xián
    zhí
    liǎng
    bìn
    nán
    jìn
    xuě
    fán
    xiōng
    xiàng
    zhī
    qíng
    wèi
    gǎi
    zhe
    shū
    yuán
    hún

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1