梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。
《记春水多红雀传云自新罗而至道损得之请余赋》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:梅尧臣 | 类型:

赤羽异蒿鷃,来自东夷国。

群集成皋间,翩翩皆一色。

举臆发朱砂,为瑞应火德。

穿屋彼非类,啄粟惭与食。

清声殊啁呼,所蓄每陋逼。

应当放之去,重展万里翼。

拼音
chūn shuǐ duō hóng què chuán yún xīn luó ér zhì dào sǔn zhī qǐng
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
chì hāo yàn lái dōng guó        qún chéng gāo jiān piān piān jiē        zhū shā wéi ruì yīng huǒ        chuān 穿 fēi lèi zhuó cán shí        qīng shēng shū zhōu suǒ měi lòu        yīng dāng fàng zhī zhòng zhǎn wàn       
记春水多红雀传云自新罗而至道损得之请余赋注音
  • chūn
    shuǐ
    duō
    hóng
    què
    chuán
    yún
    xīn
    luó
    ér
    zhì
    dào
    sǔn
    zhī
    qǐng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    méi
    yáo
    chén
  • chì
    hāo
    yàn
    lái
    dōng
    guó
    qún
    chéng
    gāo
    jiān
    piān
    piān
    jiē
    zhū
    shā
    wéi
    ruì
    yīng
    huǒ
    chuān
    穿
    fēi
    lèi
    zhuó
    cán
    shí
    qīng
    shēng
    shū
    zhōu
    suǒ
    měi
    lòu
    yīng
    dāng
    fàng
    zhī
    zhòng
    zhǎn
    wàn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1