苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。
《集贤殿考试罢二首》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:苏辙 | 类型:写雨|写风|写人|写雷|写云|

振鹭纷纷未著行,初従江海觇清光。

卷声风雨中庭起,笔势云烟累幅长。

病眼尚能分白黑,众毛空复数骊黄。

禁中已许公孙第,得失何私物自忙。

衰病相侵眼渐昏,青灯细字苦劳神。

遍看大轴知无力,听诵奇篇赖有人。

前日鼓旗闻苦战,明朝雷雨出潜鳞。

殿庐困极唯思睡,却忆登科似后身。

拼音
xián diàn 殿 kǎo shì èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] zhé
zhèn fēn fēn wèi zhe háng chū cóng jiāng hǎi chān qīng guāng        juàn shēng fēng zhōng tíng shì yún yān lèi zhǎng        bìng yǎn shàng néng fèn bái hēi zhòng máo kōng shù huáng        jìn zhōng gōng sūn shī máng        shuāi bìng xiàng qīn yǎn jiàn hūn qīng dēng láo shén        biàn kàn zhóu zhī tīng sòng piān lài yǒu rén        qián wén zhàn míng cháo léi chū qián lín        diàn 殿 kùn wéi shuì què dēng hòu shēn       
集贤殿考试罢二首注音
  • xián
    diàn
    殿
    kǎo
    shì
    èr
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhé
  • zhèn
    fēn
    fēn
    wèi
    zhe
    háng
    chū
    cóng
    jiāng
    hǎi
    chān
    qīng
    guāng
    juàn
    shēng
    fēng
    zhōng
    tíng
    shì
    yún
    yān
    lèi
    zhǎng
    bìng
    yǎn
    shàng
    néng
    fèn
    bái
    hēi
    zhòng
    máo
    kōng
    shù
    huáng
    jìn
    zhōng
    gōng
    sūn
    shī
    máng
    shuāi
    bìng
    xiàng
    qīn
    yǎn
    jiàn
    hūn
    qīng
    dēng
    láo
    shén
    biàn
    kàn
    zhóu
    zhī
    tīng
    sòng
    piān
    lài
    yǒu
    rén
    qián
    wén
    zhàn
    míng
    cháo
    léi
    chū
    qián
    lín
    diàn
    殿
    kùn
    wéi
    shuì
    què
    dēng
    hòu
    shēn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1