黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《春思》
分享数:8
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写风|写花|写马|写人|江南|写云|行路|

花柳事权舆,东风刚作恶。

启明动钟鼓,睡著初不觉。

简书催秣马,行路如徇铎。

看云野思乱,遇雨春衫薄。

今日非昨日,过眼若飞雹。

光阴行晼晚,吾事益落莫。

闲寻西城道,倚杖俯墟落。

村翁逢寒食,士女飞彩索。

平生感节物,始悟身是客。

搔首念江南,拿船趁鸂鶒。

夷犹挥钓车,清波举霜鲫。

黄尘化人衣,此计诚已错。

百年政如此,岂更待经历。

拼音
chūn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
huā liǔ shì quán dōng fēng gāng zuò è        míng dòng zhōng shuì zhe chū jiào        jiǎn shū cuī háng xùn duó        kàn yún luàn chūn shān báo        jīn fēi zuó guò yǎn ruò fēi báo        guāng yīn háng wǎn wǎn shì luò        xián xún 西 chéng dào zhàng luò        cūn wēng féng hán shí shì fēi cǎi suǒ        píng shēng gǎn jiē shǐ shēn shì        sāo shǒu niàn jiāng nán chuán chèn chì        yóu huī diào chē qīng shuāng        huáng chén huà rén chéng cuò        bǎi nián zhèng gèng dài jīng       
春思注音
  • chūn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • huā
    liǔ
    shì
    quán
    dōng
    fēng
    gāng
    zuò
    è
    míng
    dòng
    zhōng
    shuì
    zhe
    chū
    jiào
    jiǎn
    shū
    cuī
    háng
    xùn
    duó
    kàn
    yún
    luàn
    chūn
    shān
    báo
    jīn
    fēi
    zuó
    guò
    yǎn
    ruò
    fēi
    báo
    guāng
    yīn
    háng
    wǎn
    wǎn
    shì
    luò
    xián
    xún
    西
    chéng
    dào
    zhàng
    luò
    cūn
    wēng
    féng
    hán
    shí
    shì
    fēi
    cǎi
    suǒ
    píng
    shēng
    gǎn
    jiē
    shǐ
    shēn
    shì
    sāo
    shǒu
    niàn
    jiāng
    nán
    chuán
    chèn
    chì
    yóu
    huī
    diào
    chē
    qīng
    shuāng
    huáng
    chén
    huà
    rén
    chéng
    cuò
    bǎi
    nián
    zhèng
    gèng
    dài
    jīng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1