晁说之(1059年—1129年),字以道、伯以,因慕司马光之为人,自号景迂生,济州钜野(今山东巨野)人。元丰五年(1082),进士及第,苏东坡称其自得之学,发挥《五经》,理致超然,以“文章典丽,可备著述”举荐。范祖禹亦以“博极群书”荐以朝廷,曾巩亦力荐。晁说之与晁补之、晁冲之、晁祯之都是当时有名的文学家。
《出京感事》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:晁说之 | 类型:寂寞|

晚岁长途俱寂寞,伤今怀古总飘零。

韩彭岂是无三窟,管葛元非守一经。

白发任渠从此出,朱弦於世许谁听。

犹怜去国恨能释,已见灯龙出北溟。

拼音
chū jīng gǎn shì
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
wǎn suì zhǎng shāng jīn huái 怀 zǒng piāo líng        hán péng shì sān guǎn yuán fēi shǒu jīng        bái rèn cóng chū zhū xián shì shuí tīng        yóu lián guó hèn néng shì jiàn dēng lóng chū běi míng       
出京感事注音
  • chū
    jīng
    gǎn
    shì
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cháo
    shuō
    zhī
  • wǎn
    suì
    zhǎng
    shāng
    jīn
    huái
    怀
    zǒng
    piāo
    líng
    hán
    péng
    shì
    sān
    guǎn
    yuán
    fēi
    shǒu
    jīng
    bái
    rèn
    cóng
    chū
    zhū
    xián
    shì
    shuí
    tīng
    yóu
    lián
    guó
    hèn
    néng
    shì
    jiàn
    dēng
    lóng
    chū
    běi
    míng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1