黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《陈季张有蜀芙蓉长饮客至开辄剪去作诗戏之》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写景|写风|写花|写人|年华|

剪花莫学韩中令,投辖惟闻陈孟公。

客兴不孤春竹叶,年华全属拒霜丛。

玄子蹙迫三秋尽,青女摧残一夜空。

著意留连好风景,非君谁作主人翁。

拼音
chén zhāng yǒu shǔ róng zhǎng yǐn zhì kāi zhé jiǎn zuò shī zhī
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
jiǎn huā xué hán zhōng lìng tóu xiá wéi wén chén mèng gōng        xìng chūn zhú nián huá quán shǔ shuāng cóng        xuán sān qiū jìn qīng cuī cán kōng        zhe liú lián hǎo fēng jǐng fēi jun1 shuí zuò zhǔ rén wēng       
陈季张有蜀芙蓉长饮客至开辄剪去作诗戏之注音
  • chén
    zhāng
    yǒu
    shǔ
    róng
    zhǎng
    yǐn
    zhì
    kāi
    zhé
    jiǎn
    zuò
    shī
    zhī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • jiǎn
    huā
    xué
    hán
    zhōng
    lìng
    tóu
    xiá
    wéi
    wén
    chén
    mèng
    gōng
    xìng
    chūn
    zhú
    nián
    huá
    quán
    shǔ
    shuāng
    cóng
    xuán
    sān
    qiū
    jìn
    qīng
    cuī
    cán
    kōng
    zhe
    liú
    lián
    hǎo
    fēng
    jǐng
    fēi
    jun1
    shuí
    zuò
    zhǔ
    rén
    wēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1