黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《曹村道中》
分享数:7
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写风|写山|写马|写湖|写草|写云|夕阳|

嘶马萧萧苍草黄,金天云物弄微凉。

瓜田余蔓有荒陇,梨子压枝铺短墙。

明月风烟如梦寐,平生亲旧隔湖湘。

行行秋兴已孤绝,不忍更临山夕阳。

拼音
cáo cūn dào zhōng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
xiāo xiāo cāng cǎo huáng jīn tiān yún nòng wēi liáng        guā tián màn yǒu huāng lǒng zhī duǎn qiáng        míng yuè fēng yān mèng mèi píng shēng qīn jiù xiāng        háng háng qiū xìng jué rěn gèng lín shān yáng       
曹村道中注音
  • cáo
    cūn
    dào
    zhōng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • xiāo
    xiāo
    cāng
    cǎo
    huáng
    jīn
    tiān
    yún
    nòng
    wēi
    liáng
    guā
    tián
    màn
    yǒu
    huāng
    lǒng
    zhī
    duǎn
    qiáng
    míng
    yuè
    fēng
    yān
    mèng
    mèi
    píng
    shēng
    qīn
    jiù
    xiāng
    háng
    háng
    qiū
    xìng
    jué
    rěn
    gèng
    lín
    shān
    yáng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1