黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。

黄庭坚其它作品精选

zuopinjingxuan

《病起次韵和稚川进叔倡酬之什》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写花|写人|池塘|夜雨|写酒|

池塘夜雨听鸣蛙,老境侵寻每忆家。

白发生来惊客鬓,黄粱炊熟又春华。

百年不负胶投漆,万事相依葛与瓜。

胜日主人如有酒,犹堪扶病见莺花。

拼音
bìng yùn zhì chuān jìn shū chàng chóu zhī shí
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
chí táng tīng míng lǎo jìng qīn xún měi jiā        bái shēng lái jīng bìn huáng liáng chuī shú yòu chūn huá        bǎi nián jiāo tóu wàn shì xiàng guā        shèng zhǔ rén yǒu jiǔ yóu kān bìng jiàn yīng huā       
病起次韵和稚川进叔倡酬之什注音
  • bìng
    yùn
    zhì
    chuān
    jìn
    shū
    chàng
    chóu
    zhī
    shí
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • chí
    táng
    tīng
    míng
    lǎo
    jìng
    qīn
    xún
    měi
    jiā
    bái
    shēng
    lái
    jīng
    bìn
    huáng
    liáng
    chuī
    shú
    yòu
    chūn
    huá
    bǎi
    nián
    jiāo
    tóu
    wàn
    shì
    xiàng
    guā
    shèng
    zhǔ
    rén
    yǒu
    jiǔ
    yóu
    kān
    bìng
    jiàn
    yīng
    huā

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1