黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《病懒》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写马|

病懒不喜出,收身卧书林。

纵观百家语,浩渺半古今。

空蒙象外意,高大且闳深。

闻有居覆盆,岂能逃照临。

一马统万物,八还见真心。

乃知善琴瑟,先欲绝弦寻。

拼音
bìng lǎn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
bìng lǎn chū shōu shēn shū lín        zòng guān bǎi jiā hào miǎo bàn jīn        kōng méng xiàng wài gāo qiě hóng shēn        wén yǒu pén néng táo zhào lín        tǒng wàn hái jiàn zhēn xīn        nǎi zhī shàn qín xiān jué xián xún       
病懒注音
  • bìng
    lǎn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • bìng
    lǎn
    chū
    shōu
    shēn
    shū
    lín
    zòng
    guān
    bǎi
    jiā
    hào
    miǎo
    bàn
    jīn
    kōng
    méng
    xiàng
    wài
    gāo
    qiě
    hóng
    shēn
    wén
    yǒu
    pén
    néng
    táo
    zhào
    lín
    tǒng
    wàn
    hái
    jiàn
    zhēn
    xīn
    nǎi
    zhī
    shàn
    qín
    xiān
    jué
    xián
    xún

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1