梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。
《别後寄永叔》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:梅尧臣 | 类型:

前日辞亲泪,又为别友出。

愁极反无言,欲言词已窒。

荷公知我诗,数数形美述。

兹道日未堙,可与古为匹。

孟卢张贾流,其言不相昵。

或多穷苦语,或特事豪逸。

而於韩公门,取之不一律。

乃欲存此心,欲使名誉溢。

窃比於老郊,深愧言过实。

然於世道中,固且异谤嫉。

交情有若此,始可论胶漆。

拼音
bié hòu yǒng shū
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
qián qīn lèi yòu wéi bié yǒu chū        chóu fǎn yán yán zhì        gōng zhī shī shù shù xíng měi shù        dào wèi yīn wéi        mèng zhāng jiǎ liú yán xiàng        huò duō qióng huò shì háo        ér hán gōng mén zhī        nǎi cún xīn shǐ 使 míng        qiè lǎo jiāo shēn kuì yán guò shí        rán shì dào zhōng qiě bàng        jiāo qíng yǒu ruò shǐ lùn jiāo       
别後寄永叔注音
  • bié
    hòu
    yǒng
    shū
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    méi
    yáo
    chén
  • qián
    qīn
    lèi
    yòu
    wéi
    bié
    yǒu
    chū
    chóu
    fǎn
    yán
    yán
    zhì
    gōng
    zhī
    shī
    shù
    shù
    xíng
    měi
    shù
    dào
    wèi
    yīn
    wéi
    mèng
    zhāng
    jiǎ
    liú
    yán
    xiàng
    huò
    duō
    qióng
    huò
    shì
    háo
    ér
    hán
    gōng
    mén
    zhī
    nǎi
    cún
    xīn
    shǐ
    使
    míng
    qiè
    lǎo
    jiāo
    shēn
    kuì
    yán
    guò
    shí
    rán
    shì
    dào
    zhōng
    qiě
    bàng
    jiāo
    qíng
    yǒu
    ruò
    shǐ
    lùn
    jiāo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1