黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《白鹤观》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:儿童|写马|

复殿重楼堕杳冥,故基乔木尚峥嵘。

银河不改三千尺,铁马曾经十万兵。

华表故应终化鹤,谪仙未解独骑鲸。

林泉一二儿童旧,白发衰颜只自惊。

拼音
bái guān
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
diàn 殿 zhòng lóu duò yǎo míng qiáo shàng zhēng róng        yín gǎi sān qiān chǐ tiě céng jīng shí wàn bīng        huá biǎo yīng zhōng huà zhé xiān wèi jiě jīng        lín quán èr ér tóng jiù bái shuāi yán zhī jīng       
白鹤观注音
  • bái
    guān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • diàn
    殿
    zhòng
    lóu
    duò
    yǎo
    míng
    qiáo
    shàng
    zhēng
    róng
    yín
    gǎi
    sān
    qiān
    chǐ
    tiě
    céng
    jīng
    shí
    wàn
    bīng
    huá
    biǎo
    yīng
    zhōng
    huà
    zhé
    xiān
    wèi
    jiě
    jīng
    lín
    quán
    èr
    ér
    tóng
    jiù
    bái
    shuāi
    yán
    zhī
    jīng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1