苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《子由将赴南都与余会宿于逍遥堂作两绝句读之》
分享数:7
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雨|写风|写花|写人|写云|宦游|

达天资近道又得至人养生长年之诀而余亦窃闻其一二以为今者宦游相别之日浅而异时退休相従之日长既以自解且以慰子由云(诗前原有苏辙原诗,今删。

)别期渐近不堪闻,风雨萧萧已断魂。

犹胜相逢不相识,形容变尽语音存。

但令朱雀长金花,此别还同一转车。

五百年间谁复在,会看铜狄两咨嗟。

拼音
yóu jiāng nán dōu huì xiǔ 宿 xiāo yáo táng zuò liǎng jué zhī
[ [ sòng cháo ] ] shì
tiān jìn dào yòu zhì rén yǎng shēng zhǎng nián zhī jué ér qiè wén èr wéi jīn zhě huàn yóu xiàng bié zhī qiǎn ér shí tuì 退 xiū xiàng cóng zhī zhǎng jiě qiě wèi yóu yún shī qián yuán yǒu zhé yuán shī jīn shān        bié jiàn jìn kān wén fēng xiāo xiāo duàn hún        yóu shèng xiàng féng xiàng shí xíng róng biàn jìn yīn cún        dàn lìng zhū què zhǎng jīn huā bié hái tóng zhuǎn chē        bǎi nián jiān shuí zài huì kàn tóng liǎng jiē       
子由将赴南都与余会宿于逍遥堂作两绝句读之注音
  • yóu
    jiāng
    nán
    dōu
    huì
    xiǔ
    宿
    xiāo
    yáo
    táng
    zuò
    liǎng
    jué
    zhī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • tiān
    jìn
    dào
    yòu
    zhì
    rén
    yǎng
    shēng
    zhǎng
    nián
    zhī
    jué
    ér
    qiè
    wén
    èr
    wéi
    jīn
    zhě
    huàn
    yóu
    xiàng
    bié
    zhī
    qiǎn
    ér
    shí
    tuì
    退
    xiū
    xiàng
    cóng
    zhī
    zhǎng
    jiě
    qiě
    wèi
    yóu
    yún
    shī
    qián
    yuán
    yǒu
    zhé
    yuán
    shī
    jīn
    shān
    bié
    jiàn
    jìn
    kān
    wén
    fēng
    xiāo
    xiāo
    duàn
    hún
    yóu
    shèng
    xiàng
    féng
    xiàng
    shí
    xíng
    róng
    biàn
    jìn
    yīn
    cún
    dàn
    lìng
    zhū
    què
    zhǎng
    jīn
    huā
    bié
    hái
    tóng
    zhuǎn
    chē
    bǎi
    nián
    jiān
    shuí
    zài
    huì
    kàn
    tóng
    liǎng
    jiē

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1