苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《正月九日,有美堂饮,醉归径睡,五鼓方醒,》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写人|志士|写羊|

众人事纷扰,志士独悄悄。

何意琵琶弦,常遭腰鼓闹。

三杯忘万虑,醒後还皎皎。

有如辘轳索,已脱重萦绕。

家人自约饬,始慕陈妇孝。

可怜原巨先,放荡今谁吊。

平生嗜羊炙,识味肯轻饱。

烹蛇啖蛙蛤,颇讶能稍稍。

忧来自不寐,起视天汉渺。

阑干玉绳低,耿耿太白晓。

拼音
zhèng yuè jiǔ yǒu měi táng yǐn zuì guī jìng shuì fāng xǐng
[ [ sòng cháo ] ] shì
zhòng rén shì fēn rǎo zhì shì qiāo qiāo        xián cháng zāo yāo nào        sān bēi wàng wàn xǐng hòu hái jiǎo jiǎo        yǒu suǒ tuō zhòng yíng rào        jiā rén yuē chì shǐ chén xiào        lián yuán xiān fàng dàng jīn shuí diào        píng shēng shì yáng zhì shí wèi kěn qīng bǎo        pēng shé dàn néng shāo shāo        yōu lái mèi shì tiān hàn miǎo        lán gàn shéng gěng gěng tài bái xiǎo       
正月九日,有美堂饮,醉归径睡,五鼓方醒,注音
  • zhèng
    yuè
    jiǔ
    yǒu
    měi
    táng
    yǐn
    zuì
    guī
    jìng
    shuì
    fāng
    xǐng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • zhòng
    rén
    shì
    fēn
    rǎo
    zhì
    shì
    qiāo
    qiāo
    xián
    cháng
    zāo
    yāo
    nào
    sān
    bēi
    wàng
    wàn
    xǐng
    hòu
    hái
    jiǎo
    jiǎo
    yǒu
    suǒ
    tuō
    zhòng
    yíng
    rào
    jiā
    rén
    yuē
    chì
    shǐ
    chén
    xiào
    lián
    yuán
    xiān
    fàng
    dàng
    jīn
    shuí
    diào
    píng
    shēng
    shì
    yáng
    zhì
    shí
    wèi
    kěn
    qīng
    bǎo
    pēng
    shé
    dàn
    néng
    shāo
    shāo
    yōu
    lái
    mèi
    shì
    tiān
    hàn
    miǎo
    lán
    gàn
    shéng
    gěng
    gěng
    tài
    bái
    xiǎo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1