苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《赵阅道高斋》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写人|写云|

见公奔走谓公劳,闻公隐退云公高。

公心底处有高下,梦幻去来随所遭。

不知高斋竟何义,此名之设缘吾曹。

公年四十已得道,俗缘未尽余伊皋。

功名富贵俱逆旅,黄金知系何人袍。

超然已了一大事,持冠而去真秋毫。

坐看猿猱落罝罔,两手未肯置所操。

乃知贤达与愚陋,岂直相去九牛毛。

长松百尺不自觉,企而羡者蓬与蒿。

我欲赢粮往问道,未应举臂辞卢敖。

拼音
zhào yuè dào gāo zhāi
[ [ sòng cháo ] ] shì
jiàn gōng bēn zǒu wèi gōng láo wén gōng yǐn tuì 退 yún gōng gāo        gōng xīn chù yǒu gāo xià mèng huàn lái suí suǒ zāo        zhī gāo zhāi jìng míng zhī shè yuán cáo        gōng nián shí dào yuán wèi jìn gāo        gōng míng guì huáng jīn zhī rén páo        chāo rán le shì chí guàn ér zhēn qiū háo        zuò kàn yuán náo luò wǎng liǎng shǒu wèi kěn zhì suǒ cāo        nǎi zhī xián lòu zhí xiàng jiǔ niú máo        zhǎng sōng bǎi chǐ jiào ér xiàn zhě péng hāo        yíng liáng wǎng wèn dào wèi yīng áo       
赵阅道高斋注音
  • zhào
    yuè
    dào
    gāo
    zhāi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • jiàn
    gōng
    bēn
    zǒu
    wèi
    gōng
    láo
    wén
    gōng
    yǐn
    tuì
    退
    yún
    gōng
    gāo
    gōng
    xīn
    chù
    yǒu
    gāo
    xià
    mèng
    huàn
    lái
    suí
    suǒ
    zāo
    zhī
    gāo
    zhāi
    jìng
    míng
    zhī
    shè
    yuán
    cáo
    gōng
    nián
    shí
    dào
    yuán
    wèi
    jìn
    gāo
    gōng
    míng
    guì
    huáng
    jīn
    zhī
    rén
    páo
    chāo
    rán
    le
    shì
    chí
    guàn
    ér
    zhēn
    qiū
    háo
    zuò
    kàn
    yuán
    náo
    luò
    wǎng
    liǎng
    shǒu
    wèi
    kěn
    zhì
    suǒ
    cāo
    nǎi
    zhī
    xián
    lòu
    zhí
    xiàng
    jiǔ
    niú
    máo
    zhǎng
    sōng
    bǎi
    chǐ
    jiào
    ér
    xiàn
    zhě
    péng
    hāo
    yíng
    liáng
    wǎng
    wèn
    dào
    wèi
    yīng
    áo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1