苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《赵郎中往莒县逾月而归复以一壶遗之仍用元韵》
分享数:8
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写马|写人|题诗|悲歌|写酒|

东邻主人游不归,悲歌夜夜闻舂相。

门前人闹马嘶急,一家喜气如春酿。

王事何曾怨独贤,室人岂忍交谪谤。

大儿踉蹡越门限,小儿咿哑语绣帐。

定教舞袖掣伊凉,更想夜庖鸣瓮盎。

题诗送酒君勿诮,免使退之嘲一饷。

拼音
zhào láng zhōng wǎng xiàn yuè ér guī zhī réng yòng yuán yùn
[ [ sòng cháo ] ] shì
dōng lín zhǔ rén yóu guī bēi wén chōng xiàng        mén qián rén nào jiā chūn niàng        wáng shì céng yuàn xián shì rén rěn jiāo zhé bàng        ér liàng qiāng yuè mén xiàn xiǎo ér xiù zhàng        dìng jiāo xiù chè liáng gèng xiǎng páo míng wèng àng        shī sòng jiǔ jun1 qiào miǎn shǐ 使 tuì 退 zhī cháo xiǎng       
赵郎中往莒县逾月而归复以一壶遗之仍用元韵注音
  • zhào
    láng
    zhōng
    wǎng
    xiàn
    yuè
    ér
    guī
    zhī
    réng
    yòng
    yuán
    yùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • dōng
    lín
    zhǔ
    rén
    yóu
    guī
    bēi
    wén
    chōng
    xiàng
    mén
    qián
    rén
    nào
    jiā
    chūn
    niàng
    wáng
    shì
    céng
    yuàn
    xián
    shì
    rén
    rěn
    jiāo
    zhé
    bàng
    ér
    liàng
    qiāng
    yuè
    mén
    xiàn
    xiǎo
    ér
    xiù
    zhàng
    dìng
    jiāo
    xiù
    chè
    liáng
    gèng
    xiǎng
    páo
    míng
    wèng
    àng
    shī
    sòng
    jiǔ
    jun1
    qiào
    miǎn
    shǐ
    使
    tuì
    退
    zhī
    cháo
    xiǎng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1