苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《张作诗送砚反剑乃和其诗卒以剑归之》
分享数:8
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写鱼|

赠君长铗君当歌,每食无鱼叹委蛇。

一朝得见暴公子,櫑具欲与冠争峨。

岂比杜陵贫病叟,终日长镵随短蓑。

斩蛟刺虎老无力,带牛佩犊吏所诃。

故将换砚岂无意,恐君琱琢伤天和。

作诗反剑亦何谓,知君欲以诗相磨。

报章苦恨无好语,试向君砚求余波。

诗成剑往砚应笑,那将屋漏供悬河。

拼音
zhāng zuò shī sòng yàn fǎn jiàn nǎi shī jiàn guī zhī
[ [ sòng cháo ] ] shì
zèng jun1 zhǎng jiá jun1 dāng měi shí tàn wěi shé        cháo jiàn bào gōng léi guàn zhēng é        líng pín bìng sǒu zhōng zhǎng chán suí duǎn suō        zhǎn jiāo lǎo dài niú pèi suǒ        jiāng huàn yàn kǒng jun1 diāo zhuó shāng tiān        zuò shī fǎn jiàn wèi zhī jun1 shī xiàng        bào zhāng hèn hǎo shì xiàng jun1 yàn qiú        shī chéng jiàn wǎng yàn yīng xiào jiāng lòu gòng xuán       
张作诗送砚反剑乃和其诗卒以剑归之注音
  • zhāng
    zuò
    shī
    sòng
    yàn
    fǎn
    jiàn
    nǎi
    shī
    jiàn
    guī
    zhī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • zèng
    jun1
    zhǎng
    jiá
    jun1
    dāng
    měi
    shí
    tàn
    wěi
    shé
    cháo
    jiàn
    bào
    gōng
    léi
    guàn
    zhēng
    é
    líng
    pín
    bìng
    sǒu
    zhōng
    zhǎng
    chán
    suí
    duǎn
    suō
    zhǎn
    jiāo
    lǎo
    dài
    niú
    pèi
    suǒ
    jiāng
    huàn
    yàn
    kǒng
    jun1
    diāo
    zhuó
    shāng
    tiān
    zuò
    shī
    fǎn
    jiàn
    wèi
    zhī
    jun1
    shī
    xiàng
    bào
    zhāng
    hèn
    hǎo
    shì
    xiàng
    jun1
    yàn
    qiú
    shī
    chéng
    jiàn
    wǎng
    yàn
    yīng
    xiào
    jiāng
    lòu
    gòng
    xuán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1