苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《张近几仲有龙尾子石砚以铜剑易之》
分享数:7
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雪|写风|写花|写马|写人|写草|

我家铜剑如赤蛇,君家石砚苍璧橢而洼。

君持我剑向何许,大明宫里玉佩鸣冲牙。

我得君砚亦安用,雪堂窗下尔雅笺虫虾。

二物与人初不异,飘落高下随风花。

蒯缑玉具皆外物,视草草玄无等差。

君不见秦赵城易璧,指图睨柱相矜夸。

又不见二生妾换马,骄鸣啜泣思其家。

不如无情两相与,永以为好譬之桃李与琼华。

拼音
zhāng jìn zhòng yǒu lóng wěi shí yàn tóng jiàn zhī
[ [ sòng cháo ] ] shì
jiā tóng jiàn chì shé jun1 jiā shí yàn cāng duǒ ér        jun1 chí jiàn xiàng míng gōng pèi míng chōng        jun1 yàn ān yòng xuě táng chuāng xià ěr jiān chóng xiā        èr rén chū piāo luò gāo xià suí fēng huā        kuǎi gōu jiē wài shì cǎo cǎo xuán děng chà        jun1 jiàn qín zhào chéng zhǐ zhù xiàng jīn kuā        yòu jiàn èr shēng qiè huàn jiāo míng chuò jiā        qíng liǎng xiàng yǒng wéi hǎo zhī táo qióng huá       
张近几仲有龙尾子石砚以铜剑易之注音
  • zhāng
    jìn
    zhòng
    yǒu
    lóng
    wěi
    shí
    yàn
    tóng
    jiàn
    zhī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • jiā
    tóng
    jiàn
    chì
    shé
    jun1
    jiā
    shí
    yàn
    cāng
    duǒ
    ér
    jun1
    chí
    jiàn
    xiàng
    míng
    gōng
    pèi
    míng
    chōng
    jun1
    yàn
    ān
    yòng
    xuě
    táng
    chuāng
    xià
    ěr
    jiān
    chóng
    xiā
    èr
    rén
    chū
    piāo
    luò
    gāo
    xià
    suí
    fēng
    huā
    kuǎi
    gōu
    jiē
    wài
    shì
    cǎo
    cǎo
    xuán
    děng
    chà
    jun1
    jiàn
    qín
    zhào
    chéng
    zhǐ
    zhù
    xiàng
    jīn
    kuā
    yòu
    jiàn
    èr
    shēng
    qiè
    huàn
    jiāo
    míng
    chuò
    jiā
    qíng
    liǎng
    xiàng
    yǒng
    wéi
    hǎo
    zhī
    táo
    qióng
    huá

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1