王安石(1021年12月18日-1086年5月21日),字介甫,号半山,谥文,封荆国公。世人又称王荆公。汉族,北宋抚州临川人(今江西省抚州市临川区邓家巷人),中国北宋著名政治家、思想家、文学家、改革家,唐宋八大家之一。欧阳修称赞王安石:“翰林风月三千首,吏部文章二百年。老去自怜心尚在,后来谁与子争先。”传世文集有《王临川集》、《临川集拾遗》等。其诗文各体兼擅,词虽不多,但亦擅长,且有名作《桂枝香》等。而王荆公最得世人哄传之诗句莫过于《泊船瓜洲》中的“春风又绿江南岸,明月何时照我还。”

王安石其它作品精选

zuopinjingxuan

《赠张康》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:王安石 | 类型:写雪|写风|写马|写人|寂寞|

昔在历阳时,得子初江津。

手中紫团参,一饮宽吾亲。

舍舟城南居,杖屦日相因。

百口代起伏,呻呼聒比邻。

叩门或夜半,屡费药物珍。

欲报恨不得,肠胃盘车轮。

今逢又坎坷,令子驰风尘。

颠倒车马间,起先冰雪晨。

嗟我十五年,得禄尚辞贫。

所读漫累车,岂能苏一人。

无求愧子义,有施惭子仁。

逝将收桑榆,邀子寂寞滨。

拼音
zèng zhāng kāng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
zài yáng shí chū jiāng jīn        shǒu zhōng tuán cān yǐn kuān qīn        shě zhōu chéng nán zhàng xiàng yīn        bǎi kǒu dài shēn guō lín        kòu mén huò bàn fèi yào zhēn        bào hèn cháng wèi pán chē lún        jīn féng yòu kǎn lìng chí fēng chén        diān dǎo chē jiān xiān bīng xuě chén        jiē shí nián shàng pín        suǒ màn lèi chē néng rén        qiú kuì yǒu shī cán rén        shì jiāng shōu sāng yāo bīn       
赠张康注音
  • zèng
    zhāng
    kāng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    ān
    shí
  • zài
    yáng
    shí
    chū
    jiāng
    jīn
    shǒu
    zhōng
    tuán
    cān
    yǐn
    kuān
    qīn
    shě
    zhōu
    chéng
    nán
    zhàng
    xiàng
    yīn
    bǎi
    kǒu
    dài
    shēn
    guō
    lín
    kòu
    mén
    huò
    bàn
    fèi
    yào
    zhēn
    bào
    hèn
    cháng
    wèi
    pán
    chē
    lún
    jīn
    féng
    yòu
    kǎn
    lìng
    chí
    fēng
    chén
    diān
    dǎo
    chē
    jiān
    xiān
    bīng
    xuě
    chén
    jiē
    shí
    nián
    shàng
    pín
    suǒ
    màn
    lèi
    chē
    néng
    rén
    qiú
    kuì
    yǒu
    shī
    cán
    rén
    shì
    jiāng
    shōu
    sāng
    yāo
    bīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1