苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《赠山谷子-此诗当为陈师道作-》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雨|写人|写酒|

黄童三尺世无双,笔头衮衮悬秋江。

不忧老子难为父,平生崛强今心降。

我来喜共阿戎语,应敌纵横如急雨。

生子还如孙仲谋,豚犬谩多何足数。

黄家小儿名拾得,眉如长松眼如漆。

只今数岁已动人,老人留眼看他日。

笑君老蚌生明珠,自笑此物吾家无。

君当置酒我当贺,有儿传业更何须。

拼音
zèng shān - - shī dāng wéi chén shī dào zuò - -
[ [ sòng cháo ] ] shì
huáng tóng sān chǐ shì shuāng tóu gǔn gǔn xuán qiū jiāng        yōu lǎo nán wéi píng shēng jué qiáng jīn xīn jiàng        lái gòng ā róng yīng zòng héng        shēng hái sūn zhòng móu tún quǎn màn duō shù        huáng jiā xiǎo ér míng shí méi zhǎng sōng yǎn        zhī jīn shù suì dòng rén lǎo rén liú yǎn kàn        xiào jun1 lǎo bàng shēng míng zhū xiào jiā        jun1 dāng zhì jiǔ dāng yǒu ér chuán gèng       
赠山谷子-此诗当为陈师道作-注音
  • zèng
    shān
    -
    -
    shī
    dāng
    wéi
    chén
    shī
    dào
    zuò
    -
    -
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • huáng
    tóng
    sān
    chǐ
    shì
    shuāng
    tóu
    gǔn
    gǔn
    xuán
    qiū
    jiāng
    yōu
    lǎo
    nán
    wéi
    píng
    shēng
    jué
    qiáng
    jīn
    xīn
    jiàng
    lái
    gòng
    ā
    róng
    yīng
    zòng
    héng
    shēng
    hái
    sūn
    zhòng
    móu
    tún
    quǎn
    màn
    duō
    shù
    huáng
    jiā
    xiǎo
    ér
    míng
    shí
    méi
    zhǎng
    sōng
    yǎn
    zhī
    jīn
    shù
    suì
    dòng
    rén
    lǎo
    rén
    liú
    yǎn
    kàn
    xiào
    jun1
    lǎo
    bàng
    shēng
    míng
    zhū
    xiào
    jiā
    jun1
    dāng
    zhì
    jiǔ
    dāng
    yǒu
    ér
    chuán
    gèng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1