苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《再和潜师》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雪|写风|写花|写山|写水|写人|江南|写草|写梅|

化工未议苏群槁,先向寒梅一倾倒。

江南无雪春瘴生,为散冰花除热恼。

风清月落无人见,洗妆自趁霜钟早。

惟有飞来双白鹭,玉羽琼林斗清好,吴山道人心似水,眼净尘空无可扫。

故将妙语寄多情,横机欲试东坡老。

东坡习气除未尽,时复长篇书小草。

且撼长条餐落英,忍饥未拟穷呼昊。

拼音
zài qián shī
[ [ sòng cháo ] ] shì
huà gōng wèi qún gǎo xiān xiàng hán méi qīng dǎo        jiāng nán xuě chūn zhàng shēng wéi sàn bīng huā chú nǎo        fēng qīng yuè luò rén jiàn zhuāng chèn shuāng zhōng zǎo        wéi yǒu fēi lái shuāng bái qióng lín dòu qīng hǎo shān dào rén xīn shuǐ yǎn jìng chén kōng sǎo        jiāng miào duō qíng héng shì dōng lǎo        dōng chú wèi jìn shí zhǎng piān shū xiǎo cǎo        qiě hàn zhǎng tiáo cān luò yīng rěn wèi qióng hào       
再和潜师注音
  • zài
    qián
    shī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • huà
    gōng
    wèi
    qún
    gǎo
    xiān
    xiàng
    hán
    méi
    qīng
    dǎo
    jiāng
    nán
    xuě
    chūn
    zhàng
    shēng
    wéi
    sàn
    bīng
    huā
    chú
    nǎo
    fēng
    qīng
    yuè
    luò
    rén
    jiàn
    zhuāng
    chèn
    shuāng
    zhōng
    zǎo
    wéi
    yǒu
    fēi
    lái
    shuāng
    bái
    qióng
    lín
    dòu
    qīng
    hǎo
    shān
    dào
    rén
    xīn
    shuǐ
    yǎn
    jìng
    chén
    kōng
    sǎo
    jiāng
    miào
    duō
    qíng
    héng
    shì
    dōng
    lǎo
    dōng
    chú
    wèi
    jìn
    shí
    zhǎng
    piān
    shū
    xiǎo
    cǎo
    qiě
    hàn
    zhǎng
    tiáo
    cān
    luò
    yīng
    rěn
    wèi
    qióng
    hào

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1