苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《再和》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:山水|写山|写水|写人|写湖|

东望海,西望湖,山平水远细欲无。

野人疏狂逐渔钓,刺史宽大容歌呼。

君恩饱暖及尔孥,才者不闲拙者娱。

穿岩度岭脚力健,未厌山水相萦纡。

三百六十古精庐,出游无伴篮舆孤。

作诗虽未造藩阈,破闷岂不贤樗蒲。

君才敏赡兼百夫,朝作千篇日未晡。

朅来湖上得佳句,従此不看营丘图。

知君箧椟富有余,莫惜锦绣偿菅蘧。

穷多斗险谁先逋,赌取名画不用摹。

拼音
zài
[ [ sòng cháo ] ] shì
dōng wàng hǎi 西 wàng shān píng shuǐ yuǎn        rén shū kuáng zhú diào shǐ kuān róng        jun1 ēn bǎo nuǎn ěr cái zhě xián zhuō zhě        chuān 穿 yán lǐng jiǎo jiàn wèi yàn shān shuǐ xiàng yíng        sān bǎi liù shí jīng chū yóu bàn lán        zuò shī suī wèi zào fān mèn xián chū        jun1 cái mǐn shàn jiān bǎi cháo zuò qiān piān wèi        qiè lái shàng jiā cóng kàn yíng qiū        zhī jun1 qiè yǒu jǐn xiù cháng jiān        qióng duō dòu xiǎn shuí xiān míng huà yòng       
再和注音
  • zài
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • dōng
    wàng
    hǎi
    西
    wàng
    shān
    píng
    shuǐ
    yuǎn
    rén
    shū
    kuáng
    zhú
    diào
    shǐ
    kuān
    róng
    jun1
    ēn
    bǎo
    nuǎn
    ěr
    cái
    zhě
    xián
    zhuō
    zhě
    chuān
    穿
    yán
    lǐng
    jiǎo
    jiàn
    wèi
    yàn
    shān
    shuǐ
    xiàng
    yíng
    sān
    bǎi
    liù
    shí
    jīng
    chū
    yóu
    bàn
    lán
    zuò
    shī
    suī
    wèi
    zào
    fān
    mèn
    xián
    chū
    jun1
    cái
    mǐn
    shàn
    jiān
    bǎi
    cháo
    zuò
    qiān
    piān
    wèi
    qiè
    lái
    shàng
    jiā
    cóng
    kàn
    yíng
    qiū
    zhī
    jun1
    qiè
    yǒu
    jǐn
    xiù
    cháng
    jiān
    qióng
    duō
    dòu
    xiǎn
    shuí
    xiān
    míng
    huà
    yòng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1