tí
题
suǒ
所
yù
寓
táng
唐
dé
德
míng
明
shū
书
zhāi
斋
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
yáng
杨
wàn
万
lǐ
里
fú
凫
wù
骛
háng
行
zhōng
中
tuō
脱
bìng
病
shēn
身
,
,
zhú
竹
lín
林
shēn
深
chù
处
dé
得
yōu
幽
rén
人
。
。
zhī
只
yán
言
guān
官
mǎn
满
hún
浑
wú
无
shì
事
,
,
yě
也
bèi
被
shī
诗
chóu
愁
rǎo
扰
yī
一
chūn
春
。
。