王昌龄 (698— 756),字少伯,河东晋阳(今山西太原)人。盛唐著名边塞诗人,后人誉为“七绝圣手”。早年贫贱,困于农耕,年近不惑,始中进士。初任秘书省校书郎,又中博学宏辞,授汜水尉,因事贬岭南。与李白、高适、王维、王之涣、岑参等交厚。开元末返长安,改授江宁丞。被谤谪龙标尉。安史乱起,为刺史闾丘所杀。其诗以七绝见长,尤以登第之前赴西北边塞所作边塞诗最著,有“诗家夫子王江宁”之誉(亦有“诗家天子王江宁”的说法)。

王昌龄其它作品精选

zuopinjingxuan

《遇薛明府谒聪上人 [一作孟浩然诗。]》
分享数:2
朝代: 唐朝 | 作者:王昌龄 | 类型:写雪|写人|写云|

欣逢柏梁故,共谒聪公禅。

石室无人到,绳床见虎眠。

阴崖常抱雪,枯涧为生泉。

出处虽云异,同欢在法筵。

拼音
xuē míng cōng shàng rén [ [ zuò mèng hào rán shī ] ]
[ [ táng cháo ] ] wáng chāng líng
xīn féng bǎi liáng gòng cōng gōng chán        shí shì rén dào shéng chuáng jiàn mián        yīn cháng bào xuě jiàn wéi shēng quán        chū chù suī yún tóng huān zài yàn       
遇薛明府谒聪上人 [一作孟浩然诗。]注音
  • xuē
    míng
    cōng
    shàng
    rén
     
     
    [
    [
    zuò
    mèng
    hào
    rán
    shī
    ]
    ]
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    chāng
    líng
  • xīn
    féng
    bǎi
    liáng
    gòng
    cōng
    gōng
    chán
    shí
    shì
    rén
    dào
    shéng
    chuáng
    jiàn
    mián
    yīn
    cháng
    bào
    xuě
    jiàn
    wéi
    shēng
    quán
    chū
    chù
    suī
    yún
    tóng
    huān
    zài
    yàn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1