陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。

陆游其它作品精选

zuopinjingxuan

《雨闷示儿子》
分享数:7
朝代: 宋朝 | 作者:陆游 | 类型:写景|写雨|写花|看花|春雨|写草|写酒|

东吴春雨多,略无三日晴。

蒙蒙平野暗,淅淅空阶声。

百花雨中尽,三月未闻莺。

重裘坐奥室,时序真强名。

亦欲借驴出,泥淖沾衣缨。

抚事每累欷,浊醪聊独倾。

景运今方开,关辅一日平。

我家本好畤,灞滻可躬耕,买酒新丰市,看花下杜城,会当与汝辈,藉草作清明。

拼音
mèn shì ér
[ [ sòng cháo ] ] yóu
dōng chūn duō luè sān qíng        méng méng píng àn kōng jiē shēng        bǎi huā zhōng jìn sān yuè wèi wén yīng        zhòng qiú zuò ào shì shí zhēn qiáng míng        jiè chū nào zhān yīng        shì měi lèi zhuó láo liáo qīng        jǐng yùn jīn fāng kāi guān píng        jiā běn hǎo zhì chǎn gōng gēng mǎi jiǔ xīn fēng shì kàn huā xià chéng huì dāng bèi jiè cǎo zuò qīng míng       
雨闷示儿子注音
  • mèn
    shì
    ér
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    yóu
  • dōng
    chūn
    duō
    luè
    sān
    qíng
    méng
    méng
    píng
    àn
    kōng
    jiē
    shēng
    bǎi
    huā
    zhōng
    jìn
    sān
    yuè
    wèi
    wén
    yīng
    zhòng
    qiú
    zuò
    ào
    shì
    shí
    zhēn
    qiáng
    míng
    jiè
    chū
    nào
    zhān
    yīng
    shì
    měi
    lèi
    zhuó
    láo
    liáo
    qīng
    jǐng
    yùn
    jīn
    fāng
    kāi
    guān
    píng
    jiā
    běn
    hǎo
    zhì
    chǎn
    gōng
    gēng
    mǎi
    jiǔ
    xīn
    fēng
    shì
    kàn
    huā
    xià
    chéng
    huì
    dāng
    bèi
    jiè
    cǎo
    zuò
    qīng
    míng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1