杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。
《宇文晁尚书之甥崔彧司业之孙尚书之子重泛郑》
分享数:4
朝代: 唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写水|

郊扉俗远长幽寂,野水春来更接连。

锦席淹留还出浦,葛巾欹侧未回船。

尊当霞绮轻初散,棹拂荷珠碎却圆。

不但习池归酩酊,君看郑谷去夤缘。

拼音
wén cháo shàng shū zhī shēng cuī zhī sūn shàng shū zhī zhòng fàn zhèng
[ [ táng cháo ] ]
jiāo fēi yuǎn zhǎng yōu shuǐ chūn lái gèng jiē lián        jǐn yān liú hái chū jīn wèi huí chuán        zūn dāng xiá qīng chū sàn zhào zhū suì què yuán        dàn chí guī mǐng dǐng jun1 kàn zhèng yín yuán       
宇文晁尚书之甥崔彧司业之孙尚书之子重泛郑注音
  • wén
    cháo
    shàng
    shū
    zhī
    shēng
    cuī
    zhī
    sūn
    shàng
    shū
    zhī
    zhòng
    fàn
    zhèng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • jiāo
    fēi
    yuǎn
    zhǎng
    yōu
    shuǐ
    chūn
    lái
    gèng
    jiē
    lián
    jǐn
    yān
    liú
    hái
    chū
    jīn
    wèi
    huí
    chuán
    zūn
    dāng
    xiá
    qīng
    chū
    sàn
    zhào
    zhū
    suì
    què
    yuán
    dàn
    chí
    guī
    mǐng
    dǐng
    jun1
    kàn
    zhèng
    yín
    yuán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1