苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《予来儋耳得吠狗曰乌觜甚猛而驯随予迁合浦过》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雨|写桥|

乌喙本海獒,幸我为之主。

食余已瓠肥,终不忧鼎俎。

昼驯识宾客,夜悍为门户。

知我当北还,掉尾喜欲舞。

跳踉趁僮仆,吐舌喘汗雨。

长桥不肯蹑,径度清深浦。

拍浮似鹅鸭,登岸剧虓虎。

盗肉亦小疵,鞭箠当贳汝。

再拜谢恩厚,天不遣言语。

何当寄家书,黄耳定乃祖。

拼音
lái dān ěr fèi gǒu yuē shèn měng ér xùn suí qiān guò
[ [ sòng cháo ] ] shì
huì běn hǎi áo xìng wéi zhī zhǔ        shí féi zhōng yōu dǐng        zhòu xùn shí bīn hàn wéi mén        zhī dāng běi hái diào wěi        tiào liàng chèn tóng shé chuǎn hàn        zhǎng qiáo kěn niè jìng qīng shēn        pāi é dēng àn xiāo        dào ròu xiǎo biān chuí dāng shì        zài bài xiè ēn hòu tiān qiǎn yán        dāng jiā shū huáng ěr dìng nǎi       
予来儋耳得吠狗曰乌觜甚猛而驯随予迁合浦过注音
  • lái
    dān
    ěr
    fèi
    gǒu
    yuē
    shèn
    měng
    ér
    xùn
    suí
    qiān
    guò
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • huì
    běn
    hǎi
    áo
    xìng
    wéi
    zhī
    zhǔ
    shí
    féi
    zhōng
    yōu
    dǐng
    zhòu
    xùn
    shí
    bīn
    hàn
    wéi
    mén
    zhī
    dāng
    běi
    hái
    diào
    wěi
    tiào
    liàng
    chèn
    tóng
    shé
    chuǎn
    hàn
    zhǎng
    qiáo
    kěn
    niè
    jìng
    qīng
    shēn
    pāi
    é
    dēng
    àn
    xiāo
    dào
    ròu
    xiǎo
    biān
    chuí
    dāng
    shì
    zài
    bài
    xiè
    ēn
    hòu
    tiān
    qiǎn
    yán
    dāng
    jiā
    shū
    huáng
    ěr
    dìng
    nǎi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1