苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《永和清都观谢道士童颜鬒发问其年生于丙子盖》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写水|写湖|江水|

镜湖敕赐老江东,未似西归玉局翁。

羁枕未容春梦断,清都宛在默存中。

每逢佳境携儿去,试问流年与我同。

自笑馀生消底物,半篙清涨百滩空。

?予与刘器之同发虔州,江水忽清涨丈余,赣石三百里无一见者。

至永和,器之解舟先去,予独游清都,作此诗。

拼音
yǒng qīng dōu guān xiè dào shì tóng yán zhěn wèn nián shēng bǐng gài
[ [ sòng cháo ] ] shì
jìng chì lǎo jiāng dōng wèi 西 guī wēng        zhěn wèi róng chūn mèng duàn qīng dōu wǎn zài cún zhōng        měi féng jiā jìng xié ér shì wèn liú nián tóng        xiào shēng xiāo bàn gāo qīng zhǎng bǎi tān kōng        ? ? liú zhī tóng qián zhōu jiāng shuǐ qīng zhǎng zhàng gàn shí sān bǎi jiàn zhě        zhì yǒng zhī jiě zhōu xiān yóu qīng dōu zuò shī       
永和清都观谢道士童颜鬒发问其年生于丙子盖注音
  • yǒng
    qīng
    dōu
    guān
    xiè
    dào
    shì
    tóng
    yán
    zhěn
    wèn
    nián
    shēng
    bǐng
    gài
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • jìng
    chì
    lǎo
    jiāng
    dōng
    wèi
    西
    guī
    wēng
    zhěn
    wèi
    róng
    chūn
    mèng
    duàn
    qīng
    dōu
    wǎn
    zài
    cún
    zhōng
    měi
    féng
    jiā
    jìng
    xié
    ér
    shì
    wèn
    liú
    nián
    tóng
    xiào
    shēng
    xiāo
    bàn
    gāo
    qīng
    zhǎng
    bǎi
    tān
    kōng
    ?
    ?
    liú
    zhī
    tóng
    qián
    zhōu
    jiāng
    shuǐ
    qīng
    zhǎng
    zhàng
    gàn
    shí
    sān
    bǎi
    jiàn
    zhě
    zhì
    yǒng
    zhī
    jiě
    zhōu
    xiān
    yóu
    qīng
    dōu
    zuò
    shī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1