柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《迎新春·[山解]管变青律》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:柳永 | 类型:写景|写风|写花|写山|写水|写人|少年|

[山解]管变青律,帝里和新布。

晴景回轻煦。

庆嘉节、当三五。

列华灯、千门万户。

遍九陌、罗绮香风微度。

十里然绛树。

鳌山耸、喧天箫鼓。

渐天如水,素月当午。

香径里、绝缨掷果无数。

更阑烛影花阴下,少年人、往往奇遇。

太平时、朝野多欢民康阜。

随分良聚。

堪对此景,争忍独醒归去。

拼音
yíng xīn chūn · · shān jiě guǎn biàn qīng
[ [ sòng cháo ] ] liǔ yǒng
shān jiě guǎn biàn qīng xīn        qíng jǐng huí qīng        qìng jiā jiē dāng sān        liè huá dēng qiān mén wàn        biàn jiǔ luó xiāng fēng wēi        shí rán jiàng shù        áo shān sǒng xuān tiān xiāo        jiàn tiān shuǐ yuè dāng        xiāng jìng jué yīng zhì guǒ shù        gèng lán zhú yǐng huā yīn xià shǎo nián rén wǎng wǎng        tài píng shí cháo duō huān mín kāng        suí fèn liáng        kān duì jǐng zhēng rěn xǐng guī       
迎新春·[山解]管变青律注音
  • yíng
    xīn
    chūn
    ·
    ·
    shān
    jiě
    guǎn
    biàn
    qīng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • shān
    jiě
    guǎn
    biàn
    qīng
    xīn
    qíng
    jǐng
    huí
    qīng
    qìng
    jiā
    jiē
    dāng
    sān
    liè
    huá
    dēng
    qiān
    mén
    wàn
    biàn
    jiǔ
    luó
    xiāng
    fēng
    wēi
    shí
    rán
    jiàng
    shù
    áo
    shān
    sǒng
    xuān
    tiān
    xiāo
    jiàn
    tiān
    shuǐ
    yuè
    dāng
    xiāng
    jìng
    jué
    yīng
    zhì
    guǒ
    shù
    gèng
    lán
    zhú
    yǐng
    huā
    yīn
    xià
    shǎo
    nián
    rén
    wǎng
    wǎng
    tài
    píng
    shí
    cháo
    duō
    huān
    mín
    kāng
    suí
    fèn
    liáng
    kān
    duì
    jǐng
    zhēng
    rěn
    xǐng
    guī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1